Sân vận động Old Trafford

Old Trafford, nằm tại vùng Trafford, Manchester, Vương quốc Anh, là một biểu tượng của sân vận động bóng đá thế giới và là sân nhà của câu lạc bộ bóng đá danh tiếng Manchester United F.C., với sức chứa lên đến 75,635 khán giả. Được coi là sân vận động bóng đá lớn thứ hai tại Vương Quốc Anh, Old Trafford xếp thứ chín ở châu u. Vị trí của nó cách Old Trafford Cricket Ground chỉ 0.5 km (800m) và tiếp giáp với trạm xe điện Old Trafford Metrolink. Hãy cùng trang tin tức bóng đá MU Hassanshehata.com tìm hiểu dưới đây.

Old Trafford – Biểu Tượng Lịch Sử và Thành Công

Old Trafford, được biết đến với biệt danh “Nhà hát của những giấc mơ,” đã trải qua một hành trình đầy thăng trầm và chiến thắng trong lịch sử của bóng đá. Sân vận động này ra đời vào năm 1910 và tỏa sáng giữa biển người hâm mộ. Tuy nhiên, từ năm 1941 đến 1949, Old Trafford phải chịu sự tàn phá nặng nề trong cuộc chiến tranh thế giới thứ hai, và đội Manchester United tạm thời không có sân nhà để thi đấu. Trong thời kỳ đó, họ đã “di cư” đến sân của đối thủ cùng thành phố, Manchester City, tại sân Maine Road trong suốt 8 năm.

Old Trafford đã trải qua nhiều giai đoạn mở rộng và cải thiện trong thập kỷ 1990 và 2000. Các công trình bổ sung đã nâng cấp các gốc khán đài ở phía Bắc, phía Tây và phía Đông, tạo ra một không gian tiện nghi với hơn gần 80.000 chỗ ngồi. Còn trong tương lai, kế hoạch mở rộng có thể bao gồm việc xây thêm một góc khán đài phía Nam, với dự kiến sức chứa lên đến khoảng 90.000 chỗ ngồi.

Sân vận động Old Trafford - sân nhà của câu lạc bộ bóng đá MU hình ảnh

Sân vận động Old Trafford – sân nhà của câu lạc bộ bóng đá MU hình ảnh

Lịch sử của Sân Vận Động Old Trafford không chỉ là về sân bóng mà còn về những sự kiện thể thao quan trọng. Sân đã đón tiếp các trận đấu bán kết FA Cup, tổ chức World Cup 1966, Euro 1996, và không thể quên trận chung kết Champions League 2003. Không chỉ thế, nó còn là sân diễn ra các trận bóng bầu dục của Super League Grand và Rugby League World Cup. Sân Old Trafford cũng đã là nơi tổ chức các trận đấu bóng đá tại Thế vận hội Mùa hè 2012, bao gồm cả các trận bóng đá nữ – một sự kiện lịch sử trên mặt sân cỏ này.

Manchester United, đội chủ nhà của Old Trafford, đã viết lên lịch sử với 20 lần vô địch Ngoại hạng Anh (NHA) và gần đây đã đạt cột mốc 2000 điểm tại NHA, chứng tỏ vị thế dẫn đầu của họ trong thế giới bóng đá.

Lịch Sử Đầy Nghị Lực

Những Ngày Đầu Tiên và Cuộc Sống Ở Sân Bank Street

Trước năm 1902, câu lạc bộ Manchester United đã tồn tại với tên gọi Newton Heath. Trong giai đoạn này, các cầu thủ đầu tiên của câu lạc bộ đã trổ tài tại sân North Road, và sau đó là sân Bank Street, nằm tại vùng Clayton. Tuy nhiên, cả hai sân đều đáp ứng điều kiện thi đấu cực kỳ khó khăn. Sân North Road nằm giữa những mảng đá và đầm lầy, trong khi sân Bank Street bị ô nhiễm từ khói bụi của các nhà máy trong khu vực.

Vào năm 1909, sau khi giúp câu lạc bộ thoát khỏi bờ vực phá sản, chủ tịch mới của CLB, ông John Henry Davies, đã thấy rằng sân Bank Street không phù hợp với một đội bóng đã từng đoạt chức vô địch First Division và FA Cup. Do đó, ông quyết định đầu tư xây dựng một sân vận động mới cho đội bóng. Với tinh thần tiết kiệm và tôn trọng đồng tiền của mình, Davies đã thăm dò địa hình xung quanh khu vực Manchester. Cuối cùng, ông đã mua một mảnh đất nằm kế bên Bridgewater Canal, ở phía bắc đoạn đường Warwick, Old Trafford – nơi một trang sử mới sắp bắt đầu.

Lịch Sử Đầy Màu Sắc của Sân Old Trafford

Khởi công vào năm 1909 và hoàn thành vào năm 1910, sân vận động Old Trafford đã trở thành một biểu tượng không thể tách rời khỏi câu lạc bộ Manchester United. Tổng kinh phí xây dựng của sân là 60,000 bảng, đánh dấu sự chuyển mình từ sân vận động cũ kỹ tại Bank Street, Clayton. Được thiết kế bởi kiến trúc sư tài năng người Scotland, ông Archibald Leitch, người đã đặt dấu ấn riêng với các sân vận động nổi tiếng như Hampden Park, Ibrox, và White Hart Lane.

Ban đầu, Old Trafford được thiết kế với sức chứa dự kiến là 100,000 khán giả và khán đài phía Nam có mái che, trong khi ba khán đài còn lại được làm bậc thang. Tuy nhiên, do chi phí không ngừng tăng cao hơn dự kiến ban đầu, và theo đề nghị của Nhà quản lý của câu lạc bộ, JJ Bentley, sức chứa của sân đã giảm xuống khoảng 80,000 khán giả. Một ký giả của tờ Sporting Chronicle mô tả Old Trafford sau lễ khánh thành: “Đó là một cầu trường rộng lớn, diễm kiều, và phi thường bậc nhất…Một sân bóng không đối thủ trên khắp thế giới, một niềm tự hào của thành Manchester.”

Trước khi Sân vận động Wembley được xây dựng vào năm 1923, nhiều trận chung kết Cúp FA đã diễn ra tại các sân vận động khác, bao gồm cả Old Trafford. Năm 1911 và 1915, Old Trafford là nơi tổ chức Chung kết Cúp FA. Trận chung kết FA Cup năm 1911 giữa Bradford City và Newcastle United là một sự kiện đặc biệt, với khoảng 58,000 người chứng kiến. Trận chung kết FA Cup năm 1915 giữa Sheffield United và Chelsea kết thúc với chiến thắng 3-0 cho Sheffield United và sự chứng kiến gần 50,000 khán giả.

Vào ngày 27 tháng 12 năm 1920, Sân vận động Old Trafford lập kỷ lục với hơn 70,504 người đến theo dõi một trận đấu, trong đó Manchester United giành chiến thắng 3-1 trước Aston Villa và đoạt chức vô địch. Sân Old Trafford cũng chứng kiến các trận đấu quốc tế, bao gồm trận đấu giữa đội tuyển bóng đá Anh và đội tuyển Scotland vào ngày 17 tháng 4 năm 1926.

Năm 1939, sân thu hút số lượng khán giả kỷ lục là 76,962 người trong trận bán kết Cúp FA giữa Grimsby và Portsmouth. Tuy nhiên, trong Thế chiến thứ hai (1939-1945), Old Trafford bị thiệt hại nặng nề do các cuộc oanh tạc từ không quân Đức. Điều này dẫn đến việc Manchester United phải chơi “đá nhờ” tại sân Maine Road của đối thủ cùng thành phố, Manchester City, trong suốt 3 năm từ 1946 đến 1949. Trận đấu đầu tiên của United tại Old Trafford sau cuộc chiến là vào ngày 24 tháng 8 năm 1949, với sự tham dự của 41,748 khán giả chứng kiến chiến thắng 3-0 trước Bolton Wanderers.

Năm 1966, Old Trafford đã trở thành một trong những sân vận động tổ chức World Cup tại Anh. Năm 1970, trận chung kết tái đấu Cúp FA giữa Leeds và Chelsea cũng diễn ra tại đây, với chiến thắng 2-1 nghiêng về Chelsea. Trong thập kỷ 1970, Old Trafford trở thành sân đầu tiên ở Anh có hàng rào xung quanh để kiểm soát hành vi của các cổ động viên.

Với các cải tiến liên tục từ sau chiến tranh, sức chứa của Old Trafford giảm dần. Từ 80,000 chỗ ngồi xuống còn 60,000 chỗ ngồi vào năm 1980. Từ năm 1990 đến 2003, sân vận động Old Trafford là sân vận động lớn nhất ở Anh với 68,217 khán giả. Năm 2003, sân tổ chức trận chung kết UEFA Champions League giữa Milan và Juventus.

Từ năm 2001 đến năm 2007, sau khi Sân vận động Wembley cũ bị phá hủy, Đội tuyển bóng đá quốc gia Anh phải chơi trên nhiều sân vận động khác nhau. Trong khoảng thời gian đó, Sân Old Trafford đã tổ chức 12 trong 23 trận đấu sân nhà của Đội tuyển Anh. Trận đấu quốc tế cuối cùng được tổ chức tại Old Trafford là trận thua 1-0 của Đội tuyển Anh trước Đội tuyển Tây Ban Nha vào ngày 7 tháng 2 năm 2007.

Vào tháng 7 năm 2005 và tháng 5 năm 2006, Old Trafford mở rộng thêm 8,000 chỗ ngồi ở góc phía tây bắc và đông bắc của sân. Kỷ lục khán giả đến sân tiếp tục được nâng lên vào ngày 31 tháng 3 năm 2007, khi có đến 76,098 người chứng kiến chiến thắng 4-1 của Manchester United trước Blackburn Rovers. Sân Old Trafford đã được sử dụng cho một số trận đấu tại Thế vận hội Mùa hè 2012, bao gồm các trận đấu bóng đá nam và nữ.

Kiến Trúc Đặc Biệt của Sân Vận Động Old Trafford

Sân Old Trafford không chỉ là nơi thi đấu của Manchester United, mà còn là biểu tượng của kiến trúc và lịch sử bóng đá. Thiết kế ban đầu của Old Trafford bao gồm một khán đài ngồi có mái che và ba mặt khán đài đứng, tạo nên một không gian lộ thiên độc đáo. Tuy nhiên, những hàng cột chống đỡ dưới mái che đã tạo ra trở ngại cho tầm nhìn của người hâm mộ. Do đó, trong những năm 1960, hệ thống mái che ban đầu đã được thay thế bằng những tấm mái không cần đến cột trụ, giúp cải thiện tầm nhìn cho khán giả.

Tuy sân Old Trafford đã trải qua các cuộc cải tiến định kỳ, sức chứa của nó đã dần thu nhỏ. Từ những năm 1960, sức chứa chỉ còn 58,000 chỗ. Đầu thập kỷ 1990, sân đã trải qua một cuộc tái thiết hoàn toàn, thay thế hoàn toàn các khán đài đứng bằng khán đài ngồi, đáp ứng các tiêu chuẩn an toàn của Liên đoàn Bóng đá Anh. Tuy nhiên, điều này đã làm giảm sức chứa xuống chỉ còn 44,000 chỗ, điều này không đủ cho một đội bóng lớn như Manchester United. Ban lãnh đạo câu lạc bộ đã quyết định mở rộng Old Trafford vào năm 1995 bằng cách xây dựng khán đài ba tầng phía Bắc, nâng tổng sức chứa lên 56,000. Khán đài phía Bắc này có chiều cao lên đến 200 feet và có một giàn mái chìa lớn nhất ở châu u. Bên trong khán đài mới này có Viện Bảo Tàng Manchester United, phòng truyền thống, khu nhà hàng Red Café và các phòng VIP đặc biệt.

Vào ngày 6 tháng 11 năm 2011, để kỷ niệm 25 năm Alex Ferguson dẫn dắt Manchester United, khán đài Bắc đã được đổi tên thành Khán đài Sir Alex Ferguson để tôn vinh những đóng góp của ông cho câu lạc bộ.

Mặc dù có nhiều phần quan trọng, khán đài phía Nam mới thực sự là trái tim của Old Trafford. Nó bao gồm khu vực ban huấn luyện, phòng kiểm soát an ninh, khu tác nghiệp truyền hình, văn phòng quản lý và nhà hàng sang trọng. Điểm đặc biệt của khán đài này là độ dốc của nó, tạo nên một phần cao thấp độc đáo trong sân. Đường hầm cho cầu thủ trước đây cũng nằm ở đây, nhưng sau đó đã được chuyển đến góc Tây Nam cùng với phòng chờ và phòng thay đồ.

Khán đài phía Đông cung cấp nhiều chỗ ngồi thông thường, cũng như khu vực dành cho cổ động viên đội khách và người khuyết tật. Bảng tỷ số trước đây đã được thay thế bằng hai bảng điện tử gắn tại hai góc của khán đài Bắc. Khán đài Đông đã được xây thêm lên một tầng vào tháng 1 năm 2000, tạo ra thêm 3,000 chỗ ngồi. Mặt tiền của khán đài Đông trang nhã với các bức tường và cửa kính tráng thiếc, và nó còn có tượng đài của ngài Matt Busby, bảng đồng tưởng niệm thảm họa Munich, và chiếc đồng hồ nổi tiếng ghi nhớ thời điểm định mệnh vào ngày 6 tháng 2 năm 1958. Cửa hàng đồ lưu niệm United cũng nằm trong khu vực này.

Khán đài phía Tây, hay còn gọi là Stretford End, thường được coi là nơi tập trung của những CĐV cuồng nhiệt nhất. Ban đầu, đây là khán đài đứng với 20,000 CĐV “to mồm.” Tuy nhiên, sau năm 1993, Stretford đã trở thành khán đài ngồi, và vào tháng 8 năm 2000, nó đã được mở rộng thêm một tầng. Tại tầng hai của Stretford End có một hội trường với tượng đài của siêu sao vang bóng Denis Law, được biết đến với biệt danh “ông vua của Stretford.”

Sau khi hoàn thành tầng hai của khán đài Tây, sức chứa của Old Trafford đã lên đến 68,217 chỗ. Tiếp theo, câu lạc bộ đã mở rộng cả hai góc Tây Bắc và Đông Bắc để nâng sức chứa lên đến 75,000 chỗ. Có kế hoạch trong tương lai để xây dựng một khán đài Nam mới với kiến trúc tương tự như khán đài Bắc, để nâng sức chứa lên đến con số ấn tượng là 92,000 chỗ.

Vào ngày 29 tháng 05 năm 2008, để kỷ niệm 40 năm lần đầu tiên Manchester United đạt danh hiệu Cúp châu u, một bức tượng của ba ngôi sao George Best, Denis Law và Bobby Charlton, được biết đến với cái tên “The United Trinity,” đã được công bố trên đường Sir Matt Busby Way, đối diện với bức tượng của Busby.

Kỷ Lục và Con Số Ấn Tượng

Sân Old Trafford không chỉ là nơi đẹp và lịch sử, mà còn tự hào với những con số kỷ lục và thống kê ấn tượng.

  • Kỷ lục về sự tham dự cao nhất tại Old Trafford là 76,962 khán giả, ghi nhận trong một trận bán kết FA Cup đầy kịch tính giữa Wolverhampton Wanderers và Grimsby Town vào ngày 25 tháng 03 năm 1939.
  • Sân Old Trafford cũng chứng kiến lễ hội sự tham dự vào ngày 31 tháng 03 năm 2007, khi 76,098 khán giả đổ về để chứng kiến trận đấu giữa Manchester United và Blackburn Rovers, đánh dấu kỷ lục tham dự của Premier League.
  • Thậm chí, trận đấu giao hữu trước mùa giải cũng thu hút sự quan tâm đặc biệt, với 74,731 khán giả tham gia vào ngày 05 tháng 08 năm 2011, trong trận đấu giữa Manchester United và New York Cosmos.
  • Mặc dù Old Trafford thường xuyên chào đón hàng nghìn khán giả, sự tham dự thấp nhất cho một trận đấu chính thức là 11,968 khán giả, khi Manchester United đánh bại Fulham với tỷ số 3-0 vào ngày 29 tháng 04 năm 1950.
  • Tuy nhiên, vào ngày 07 tháng 05 năm 1921, sân đã chứng kiến một kỷ lục khác – chỉ có 13 khán giả tới xem trận đấu giữa Stockport County và Leicester City, một con số nhỏ bé đối với một sân vận động thường đông đúc như Old Trafford. Điều này càng đáng chú ý hơn khi cùng ngày, 10,000 khán giả đã đổ về để chứng kiến trận đấu giữa Manchester United và Derby County.
  • Trong mùa giải 2006-07, Old Trafford ghi nhận lượng khán giả trung bình cao nhất trong lịch sử sân, với 75,826 người trung bình tham dự các trận đấu.
  • Ngược lại, lượng khán giả trung bình thấp nhất tại Old Trafford trong một mùa giải là 11,685 người, ghi nhận trong mùa giải 1930-1931.

Những con số này là minh chứng cho tình yêu và niềm đam mê của người hâm mộ đối với Manchester United và Sân Old Trafford, tạo nên một phần không thể thiếu của lịch sử bóng đá thế giới.

Xem thêm: Tiểu sử cầu thủ Manchester United